Thơ Về Miền Trung Hay ❤50+ Bài Thơ, Ca Dao Về Miền Trung
Thơ Về Miền Trung Hay ❤️️ 50+ Bài Thơ, Ca Dao Về Miền Trung ✅ Sưu Tầm Những Câu Nói, Kho STT, Ca Dao Tục Ngữ Đặc Sắc Và Hay Nhất.
Những Bài Thơ Về Miền Trung Hay Nhất
Nội dung bài viết hôm nay, Thohay.vn xin tổng hợp và chia sẻ cho bạn đọc Những Bài Thơ Về Miền Trung Hay Nhất. Nào hãy cùng theo dõi đến cuối bài viết nhé!
Miền TrungTác giả: An Nhiên
Khoảng trời tôi da diết một miền TrungNghe mưa đổ quê nhà lòng thao thứcĐất lam lũ quặn mình bao cơ cựcVẫn kiên cường kiêu hãnh trước bão giông
“Muối mặn gừng cay” rất mực thủy chungCây ngút ngát xanh núi Hồng sừng sữngSông Lam vọng giọng hò khuya sâu lắngCho cuộc đời trong đục những buồn vui
Gió Lào thiêu không cháy nổi hồn quêCâu ví giặm suốt đời đi chẳng hếtVầng trăng tiễn đưa đầy vơi hao khuyếtNên nỗi niềm đau đáu thế quê hương
Người quê mình “hết giận lại thương”Mùa đông lạnh hướng dương vàng khắp nẻoĐất nhân hậu sinh anh hùng, thi sĩTuổi thơ nào cũng câu ví đưa nôi
Biết ơn vô cùng những giọt mồ hôiBao xương máu thấm mặn mòi vào đấtCho khát vọng lên màu xanh bát ngátEm ngọt ngào như khúc hát dân ca
Hà nội mùa này nắng mới hanh haoRồi em nhỉ, nắng sẽ vào trong ấyNhư thương nhớ tìm về nhau mãi mãiGiữa thanh bình hạnh phúc lại đơm bông!
Miền TrungTác giả: Hoàng Trần Cương
Bao giờ em về thămMảnh đất quê anh một thời ngún lửaMiền Trung mỏng và sắc như cật nứaChuốt ruột mình thành dải lụa sông Lam
Miền TrungTấm lưng trần đen sạmNhững đốt sống Trường Sơn lởm chởm dăng mànThoáng bóng giặc núi bửa thành máng súngNhững đứa con văng như mảnh đạnThương mẹ một mình trời sinh đá mồ côi
Miền TrungĐã bao đời núi với bể kề đôiÔi! Biển Đông – giọt nước mắt của muôn ngàn thế hệNóng hổi như vừa lăn xuốngTheo những tảng đá cụt đầu của Trường Sơn uy nghiêmMiền TrungCâu ví dặm nằm nghiêngTrên nắng và dưới cátĐến câu hát cũng hai lần sàng lạiSao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm
Miền TrungBao giờ em về thămMảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớtLúa con gái mà gầy còm úa đỏChỉ gió bão là tốt tươi như cỏKhông ai gieo mọc trắng mặt người
Miền TrungEo đất này thắt đáy lưng ongCho tình người đọng mậtEm gắng vềĐừng để mẹ già mong.
Thương lắm miền TrungTác giả: Lăng Thủy
Miền Trung ơi hết nắng rồi mưa bãoThương dân nghèo chênh chao quá đi thôiNước vây quanh sắp ngập mái nhà rồiĐời lam lũ… ông trời ơi ác quá.
Đã qua rồi toàn sắn khoai rau máĐất mẹ nghèo chỉ sỏi đá ai ơiGiọt mồ hôi lưng áo mẹ đầy vơiNghĩ vậy thôi nước mắt rơi mặn chát.
Bao vất vả gửi lời ru câu hátThương miền trung thấy tan nát nghẹn ngàoXứ nghệ ơi thân thương đến hanh haoXót xa quá… Cồn cào thương đến lạ .
Cái gió lào rát bỏng khô rơm rạLàn da nâu vì bươn bả mưu sinhNgười miền trung sống có nghĩa có tìnhRất mạnh mẽ với tinh thần hiếu học.
Cả nước ơi xẻ chia và bao bọcGiúp miền trung qua khó nhọc thiên taiBởi quê hương sinh ra những thiên tàiCùng đoàn kết một mai đời tốt đẹp.
Thương lắm miền Trung ơiTác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Có ai hiểu miền Trung mưa nắng gió?Lũ ngập tràn không có chổ dung thânTrong chiến tranh lận đận biết bao lầnRồi dông bão! ngàn cân đè cuộc sống.
Người quê tôi tấm lòng luôn sâu rộngMãi dạt dào tình nghĩa thấu lòng nhauSuốt tháng năm với mảnh đất bạc màuÔm muôn thuở trước sau không đổi dạ.
Thương khúc ruột, quê hương là tất cảQuyết chung lòng lăn xả giữ nước nonDẫu bao năm chiến đấu giữa sống cònLuôn trung dũng sắc son cùng tổ quốc.
Nay miền Trung đang oằn lưng gánh lụtNgập xóm làng chẳng còn chút níu thânNhìn quê hương…đau đớn đến bội phầnÔi thương quá người dân…vùng đỉnh lũ.
Miền Quê ẤyTác giả: Ngô Anh Tuấn
Một chiều thăm quê, lòng em thổn thức nhớNgày ấy tuổi thơ, bước chập chững vào đờiVẫn đây quê nghèo, lung linh cồn cát trắngKỷ niệm oà về, chạm ký ức rưng rưng
Cái nắng Miền Trung oằn trên vai ngừoi mẹCon trẻ tưng bừng sắc áo mới vừa muaCỏ dại bên đường níu chân thời con gáiQuê nội thân thương ơi, nỗi nhớ bốn mùa!
Vãn còn đây, tiếng diều sáo ban trưaThấy thèm yêu vòng tay thời thơ béLàng quê nhỏ, ấm êm tình cha mẹBữa cơm chiều, nấu vội, khét mùi rơm
Mai ngày dù có đi muôn phươngCon vẫn mang trong ngừoi miền quê ấyNơi con sông Lam hiền hoà xuôi chảyĐất mẹ, quê cha, in dấu trong đời!
Miền TrungTác giả: Đuyên Hồng
Oằn lưng mình gánh bao trận bão.Miền TrungĐau thắt lưng một dải đất chập chùng lũ lụtNắng mùa hè cháy bỏng triền gió cátNơi mùa mưa nát đất sầy đườngNơi hạt cơm cũng đượm cả gió sươngNhững cô bé tóc vàng hoe sạm nắngNhững cậu con trai gẫy nhẵng nước da nâu
Khổ đau thấm sâu vào đất ấy từ lâuMiền Trung gánh hai đầu châu thổBắc Nam đôi vựa thóc quê nhàMiền Trung uốn mình nên dáng Đất Mẹ thướt thaMiền TrungMịt mù gió làoBập bùng nắng lửa
Miền TrungLũ trôi sông lởVàng võ da ngườiTrắng hạt muối biển khơiMiền TrungSướng ít khổ nhiềuMiền TrungTan hoang trong mưa bão
Nước mắt người miền TrungCay như quả ớt chỉ thiênDành dụm từng đồng tiềnMẹ hiềnLưng còng vai sảQuanh năm ra vào gốc rạ vườn cauNhững người chaTuổi tứ tuần bạc tóc từ lâuHằn trên khuôn mặt nhàuNhững nếp nhăn nhiều hơn sóng biển
Miền TrungCơn lụt vừa quaBão xa lại đếnLàng chài trắng khănNhững người vợ ngày đêm mong thuyền chồng cập bếnBiển dịu êm như nồi cơmBỗng nổi cơn cuồng nộXác người xấu sốKhông mồ chôn thân…
Miền TrungNhững đứa con ra điLầm lũi bước về phía trướcNhững anh hùng đã làm nên sử sáchNhững danh nhân rạng mãi ngàn năm…
Miền TrungMột dải đất khô cằnCả đất nước nghiêng lòng về nơi đó
Cùng tìm hiểu những câu thơ ý nghĩa 🍀Thơ Về Huế🍀 Tuyển Tập Các Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Về Cảnh Đẹp Miền Trung Nổi Bật
Chia sẻ bạn đọc chùm Thơ Về Cảnh Đẹp Miền Trung Nổi Bật.
Đi dọc miền TrungTác giả: Phạm Đình Ân
Đi dọc miền Trungmới thấy dải đất này không thể nào hẹp hơnđược nữaTưởng có thể một tay vục vào biển cảbàn tay kia vươn tới dãy Trường SơnBên này đường số Một là cát trắng miên man(Càng đi càng hoà mình vào cátCái màu trắng cứ hừng lên nhức mắtĐất hiếm hoi mà cát lắm quá chừng)Bên kia đường số Một là cánh đồngCây lúa liu chịu, vàng lụĐất mặn, đất chua, đất cằn, đất cỗiTôi đi mà nghe lòng nao naothương dải đất miền Trung mảnh mai, gầy guộcNắng lửa luồn quanh mình ràn rạthầm hập gió tâyVì dải đất hẹp nhường nàymà nắng gió xối vào chật quá.
Tôi khát bóng cây xanh, vị mát ngọt những mùahoa quảMặt ran ran và cổ khe kheTôi ghé vào một nhà bên đườngnương mình trong bóng MạMạ giúi vào tay tôi mấy quả dưarồi bảo: vô Ngư Thuỷ thì quành ra biểnTôi rưng rưng đi tiếp quãng đườngDưa thấm mát tình yêu thương của Mạ.
Ở đâu có những vườn cây trĩu quảbóng rờn xanh, ánh ỏi tiếng chimquả chuối tiêu múp mípthì ở đây, trên là nắng lửa, gió tâydưới là mênh mông cồn cátquả chuối tiêu quăn quắt.Mạ trồng dưa trên cát bỏng sau nhàNước quả dưa này vắt ra từ hạt cátvắt kiệt từ gió lửa, nắng chang changNước quả dưa này là mồ hôi mẹ chắt.Tôi mang theo tình thương của mạ vàcồn cào nghĩ ngợiĐất nước thắt lưng buộc bụng ở miền Trungnhư người mẹ thương consuốt một đời nắng sương hậm hụiủ nóng tình thương bền bỉ, âm thầmăn sơ sài, cơm khoai cơm sắndành nhiều gạo ngon nuôi những binh đoàn(Đã đành cái ăn khan thậtNhưng với chiến trường thì đây dư dậtkhông chỉ gạo thơm mà còn cá ngon, quả ngọt,rau tươi…)Tôi càng nghĩ càng thương nhân dân của tôichẳng đêm nào trọn giấclo việc làm ăn, dựng xây, giết giặc…cắn nửa củ khoai ba bận ra hầmcấy cày trong mưa bom.
Tôi thương những tấm lưng cháy nắngnhững bả vai tấy sần vì vác đạn.Đất nước đau thắt ruột ở miền TrungDa thịt nơi nào cũng có mảnh bom gămĐất càng chật, bom càng dày nhung nhúc.Dải đất hẹp khô gầy mà lại gặp bồi chỗ thiếu hụttrong tôiĐất nghèo khó cho nên giàu ý nghĩaTôi đi qua, khát khao điều rộng cao, mới mẻbồn chồn thương đất nước của tôi.Tình thương sâu không biết nói sao cùngChỉ một miếng dưa ăn của miền Trungđủ ràng buộc cả đời tôi mắc nợ.
Miền TrungTác giả: Hà Văn Thuỳ
Những con tàu vội điVề hai đầu mong đợiVút qua rồi để lạiMột miền Trung thật dài
Ôi miền Trung điệp trùngNúi đồi cùng sông suốiBạc phơ ngàn lau dạiSuốt miền Trung cằn khô.
Cát trắng viền biển xanhMặt trời lên nắng toảCảnh đẹp cho khách đườngNgắm nhìn qua khe cửa
Biết bao người lại quaKhen sóng trào thác đổChân tình nhất những aiĐến xây nhà dựng phố.
Chiều Bên HuếTác giả: Dũng Lê Ngọc
Huế của miền Trung đẹp những lầuTa cùng dạo giữa chốn hồng lâuVòng khu Bạch Mã hồn in dấuNgẫm sắc Thiền Lâm dạ đổi mầuKhải Định thơ lồng êm giấc ngẫuKinh Thành nhạc thoảng ấm trời ngâuTìm trang nhật kí ngồi lưu mẩuRực rỡ hoàng hôn trước buổi chầu.
Về Đà Nẵng quê anh!!!Tác giả: Hạnh Nguyễn
Em muốn về thăm Đà Nẵng quê anhDãy núi cao Ngũ Hành Sơn xanh thẫmVươn mình ra ôm bờ biển đẹp lắmBãi Non Nước nằm khép nép dịu dàng
Bước chân em từng bậc lên non ngànBà Nà Hill mơ màng làn sương phủĐắm mình trong cõi tiên ngàn hoa nởSuối Thần Tài bỡ ngỡ đẹp như mơ.
Quê anh đó đẹp tựa một vần thơCầu Hàm Rồng bên bờ Hàn mãi chảyCầu tình yêu dang vòng tay bỏng cháyĐón em về nơi ấy đầy yêu thương.
Cù Lao Chàm rặng dừa tia nắng vươngNgàn hòn đảo hoang sơ trong tầm mắtGió Mỹ Khê thì thào ru lời hátYêu quê anh bát ngát bốn mùa xanh.
Hãy đón em một lần thăm quê anhĐà Nẵng ơi! Bức tranh đẹp như mộng!
Một thoáng Quảng NamTác giả: Nguyễn Nhật
Lòng háo hức về thăm Phố CổHội An mùa Lễ Hội Hoa đăngXuồng qua Cửa Đại dùng dằngSương chiều lơ đãng giăng giăng lối gầy
Hương sắc nhạt phôi phai Trà QuếThánh Địa buồn hoang phế Mỹ SơnLửng lơ dòng nước Thu BồnĐưa tình dang dở vùi chôn kiếp này
Đêm khắc khoải Tam Kỳ bán dạTối mơ màng Bích Hoạ Tam ThanhTình qua năm tháng chòng chànhBây giờ bạc mái đầu xanh giật mình
Tô Mỳ Quảng đượm tình ai đóVị ngọt bùi thêm nhớ Quảng NamNhớ đêm trăng sáng Tháp ChàmNhớ người em gái Múa Chăm dịu dàng.
Tuyển Tập Thơ Tả Về Miền Trung Đặc Sắc
Nhất định đừng bỏ qua Tuyển Tập Thơ Tả Về Miền Trung Đặc Sắc.
Nắng gió miền TrungTác giả: Văn Hải
Sát biển bão gió triền miênMiền Trung yêu dấu vẫn kiên với đờiNghệ An du lịch nơi nơiẤy là quê Bác đầy vơi nghĩa tình
Vùng đất lịch sử ngàn chinhVang danh sử sách còn bình thơ caHà Tĩnh những núi mờ xaNguyễn Du cụ ấy sinh ra nơi này
Đèo Ngang thắng cảnh đắm sayĐể ai qua cũng nhớ ngày nghĩ đêmQuảng Bình mưa bão như chêmĐây miên cát trắng lại thêm biển vàng
Cụ Giáp quê ở đây làngXông pha trận mạc sử vàng lưu danhQuảng Trị Bạch Mã núi xanhNơi miền bom đạn vang danh một thời
Huế có sông Hương xanh ngờiCâu hò điệu ví bên trời thiết thaĐà Nẵng sạch đẹp chan hòaLà nơi đáng sống, lắm quà thiên nhiên
Quảng Nam nơi lắm điền viênBao nhiêu đồi núi triền miên Hồng ĐàoQuảng Ngãi Dung Quất mời chàoLà khu công nghiệp tạo nhiều nhập thu
Bình Định miền đất thiên thuCổ truyển dân tộc võ vu với đờiPhú Yên miền đất thiên thờiVang danh sử sách muôn đời vẫn ghi
Khởi nghĩa Yên Thế vẫn thìNgàn năm vang vọng còn đi với đờiKhánh Hòa có biển tuyệt vờiNha Trang du lịch như đời lên tiên
Ninh Thuận nho trải khắp miềnMuối trắng ven biển cấp tiền cho dânBình Thuận Thanh Lengthy rất cầnDùng cho xuất khẩu một phần để ăn
Đôi dòng chưa hết ý vănSơ qua thêm hiểu nhọc nhằn miền Trung
Ngao du khúc ruột miền TrungTác giả: Kẻ Bán Linh Hồn
Yêu lắm khúc ruột miền trungBao phen lũ lụt ung dung nổi chìmXuôi về Thanh Hóa ta tìmSầm sơn ,sông mã im lìm yên vui
Ghé rồi cũng phải rút luiNghệ An đứng đợi tiệc vui đón chàoSông Lam nước chảy ào àoLàng sen quê Bác ai nào lòng quên
Kia rối Hà Tĩnh kề bênViếng mộ Nguyễn Du vòng lên Trần PhúNghe rừng xôn xao chuyện cũNgã ba đồng lộc giặc lũ năm xưa
Quảng Bình cũng trải nắng mưaBây giờ đổi mới khác xưa hơn nhiềuThiên nhiên cũng rất mĩ miềuPhong Nha, Đồng Hới đáng yêu không nào
Thôi ta tiếp tục đi vàoQuảng Trị cát trắng gió lào đợi taHiên ngang thành phố Đông HàHiền Lương, Bến Hải tà tà ngắm chơi
Huế rồi ta tạm nghỉ ngơiĐền chùa lăng tẩm một thời vua quanSông Hương, Núi Ngự hân hoanTràng Tiền ngửa mặt than van răng buồn
Ghé vào Đà Nẵng thăm luônThành phố rực rỡ với muôn sắc màuSáu quận, hai huyện đua nhauLàm ăn kinh tế chóng giàu khen thay
Quảng Nam cũng đã vẫy tayHội An thật đẹp lung lay lòng ngườiSông Thu Bồn mãi tươi cườiTam Kỳ thành phố bao người ngợi ca
Cạnh bên Quảng Ngãi hiền hòaNgư dân đánh bắt bao la biển trờiXe đạp xe độp trời ơiCũng vì vui vẻ người đời ghẹo nhau
Bình Định rồi bước thật mauLàm vài ly rượu males bàu đá coiTây Sơn võ thuật hẳn hoiQuy Nhơn lãng mạn đứng coi quên về
Mỏi chân thôi bước lê thêPhú Yên yêu mến mải mê núi đồiTuy Hòa cũng đẹp lắm thôiLòng nghe xao xuyến, hỡi ôi ! Xin chào
Khánh Hòa đã đến rồi saoNha Trang phố biển ôi chao dịu dàngViệc chi phải vội phải vàngMực tươi hải sản nhẹ nhàng nhậu chơi
Ninh Thuận nắng ghắt đỏ trờiCây nho vẫn sống đời đời tốt tươiPhan Rang chào đón mọi ngườiTháp Chàm cổ kính bao người đắm say
Bình Thuận cũng phải đến ngayBao nhiêu cảnh đẹp thế này bỏ saoPhan Thiết xin gửi lời chàoSóng biển vẫn cứ ồn ào trong tim.
Miền Trung EoTác giả: Hàn Giang
Miền Trung ơi, khúc ruộtBò cày chết cóng, vã mồ hôiHeo mọi trôi mất rồi
Miền Trung ơi, Miền eoMái ngói bùn nhùn, mùi hôi hámCăn bếp cũ tồi tàn
Con đường làng ảm đạmTiếng kẻn khua, thúc dục liên hồiNước bạt lạnh hồn tôi
Chệch ray tàu khựng lạiCơn lũ dữ báo hại dân làngHương khói vùi xe tang
Ngày nhọc, đêm hoạn nạnLệ ngấn trần ai, lòng chứa chanBão ơi, đừng vội vàn
Dập dồn, cha khốn khổLấm lem, lạnh buốt chó vô cưMẹ cõng con rã rời
Da vàng, đen, khô rámChân đất đạp lên bàn chông gaiTâm bão biển đông kìa
Mỗi ngày lo áo ấmPhơi sương gió nấu gạo thành cơmGiấc mơ ít êm đềm
Thất thểu mỗi màn đêmThông reo réo rắc, tàn canh khốcMùa u ám, năm não nề
Có còn nữa giấc mơÁm ảnh cá gỗ, cá thép vật vờXé nát trang tuổi thơ
Tình Miền TrungTác giả: Hồng Dương
Đây khúc ruột miền trung mưa nắngMồ hôi người mặn đắng bờ môiDòng đời khắc nghiệt không thôiBão giông lũ lụt cuốn trôi cửa nhà…
Miền đất hẹp ngàn xưa vẫn thếCây cỗi cằn cắm rễ thật sâuLệ người cạn hố mắt sâuVai bong vỡ nát dãi dầu khói sương
Hạ khô khốc tai ương gió chướngSỏi đá tan cát vượt mặt ngườiThẩm sâu trong những nụ cườiNỗi niềm chất chứa một trời thương đau
Mùa mưa lũ trắng đầu ngọn lúaNét mặt buồn mắt ứa lệ cayCả đời bươn trải lắt layHồn người vẫn cứ thấm đầy mùa xuân
Đây biển mặn ngại ngần cá chếtKia rừng khô đất hết phù saĐời ông cho đến đời chaChiến tranh giặc giã quan hà ba sinh
Tay vuốt mặt giữa sình bùn lũCực khôn cùng chẳng đủ mưu cầuĐắm chìm ngụp lặn nước sâuKhổ bầy tôm cá bạc màu trời mây
Trăng hắt bóng vai gầy của MẹBạc đầu Cha sương bẻ tóc tơDòng đời chảy đến mịt mờĐể cho trời đất bến bờ mênh mông
Miền đất ấy mãi trông màu sángĐể hương ru những rặng tre xanhNhà lam tỏa khói mỏng manhHạn qua lũ hết ngọt lành đầy vơi…
Cầu nhân quả giữa trời đất rộngKhấn dòng tình rung động cơ duyênMong trời trinh trắng tinh nguyênMiền trung vẫn giữ vị tình nước non…
Miền Trung Ơi !Tác giả: Tú
Mênh mông, nước trắng ruộng đồngPhố xênh xang bỗng thành sông mất rồiMiền Trung ơi !Miền Trung ơi !Phương Nam xót ruột đứng_ngồi xốn xang.Bão giông như thuở hồng hoangTràn về phá nát cả làng quê xaẦm ì, con sóng cuốn quaChao vao cả mái tường nhà đổ xiêu.Đồng xanh xơ xác tiêu điềuLúa vàng rơi giữa muôn chiều sóng xôTrường làng vắng tiếng ngây ngôMắt căng trắng mắt, em thơ lạc vần.Đêm dường như cũng bâng khuângNgày lên mây xám đan dâng lưng trờiHớt hơ in dấu mặt ngườiNước cuồn cuộn nước nhấn đời lêu bêu.Dập dềnh con sóng bạc phêuCho em thơ khổ giữa chiều bão giôngĐôi dòng Tiền_Hậu, Cửu LongGửi miền Trung cả tấc lòng ngỗn ngang.Miền Trung ơi ! Nhớ mênh mangMong câu hò Lý rộn ràng như xưa.
Có thể bạn sẽ quan tâm 🌼Thơ Về Bình Định🌼 những bài hay nhất

Các Bài Thơ Về Mảnh Đất Miền Trung Ngắn
Đón đọc thêm Các Bài Thơ Về Mảnh Đất Miền Trung Ngắn.
Chất Miền TrungTác giả: Hồng Dương
Dải đất miền trung thật khổ ghêNắng mưa dầm dãi ải sơn khêMùa khô nứt nẻ cánh đồng cháyMưa ngập trời mây đến não nềVượn khóc chim kêu đến ủ êCát buồn trắng xóa cõi đi vềLòng người sôi động bên dòng khátSỏi đá nở hoa cũng gớm ghê
Ai đã đi ngang triền đất hẹpNghe hương gió thoảng vọng hồn mêThẳm sâu dưới cát là màu máuCủa tuổi thanh xuân mãi chẳng vềĐất nước hai đầu vẹn tiếng thềTrung kiên nghĩa kiệt tựa bờ đêCó ai nếm đủ vị mằn mặnMen mật chắt từ gọt lệ khê…
Đêm gác miền TrungTác giả: Vũ Đình Văn
Trời Hà Trung vào đêm chông chênhTrăng liềm bay lên trên đồi thôngNgàn con thia lia lênh kênhHai ba vì sao rơi vào đồng
Người lính gác sao mà thấy nhớCon đường males ao, đôi lối nhỏTrăng quê hương thường giữa đỉnh đầuCây xoan hai nhà đan chéo nhau
Ra cái đêm miền Trung đêm nhớ thếTù và miền Trung gió lùa con ốc bểTrời miền trung là thửa ruộng liền bờSao miền Trung như mọi người lính trẻ
Ta hiểu khi nào ta ấm yênLà có MẹVà lúc đời ấm yênLà những đêm ta đi rất nhẹ
(Còn cái đêm thật khẽ, thật khẽNgủ đi, người yêu. Giấc ngủ đêm hèDù nẻo đường rắc lá mấy mùa meĐi đánh Mỹ có ngại gì lâu, chóng)
Lần đầu tiên trong đêm thấy sóngNóng bỏng lòng anh một ngọn sóng dàiKhi mà hồn sóng vỗ chẳng nguôi ngoaiMiền Trung ơi, hãy bình yên ngủ nhé
Một chiều nắng xế miền TrungTác giả: Nguyễn Lãm Thắng
hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuốicó chạm được không một sợi gió?một chòm mây phù hưđang rã thành những hàm răng trắng bệchbuổi chiều lạnh toát mồ hôiđoàn người câm lặng bước đinhững đôi mắt đói đã cạn cằn nước mắthọ bới tìm từng ngụm hơi thở nhọc nhằn trên bước đi khánh kiệtđồng trơ cỏ héongày trơ môi héotiếng nấc cuối cùng của đứa trẻ hai tháng tuổi vừa chạm giọt sữa héo…
Miền TrungTác giả: Nguyễn Minh Quang
Miền Trung khúc ruột Miền Trung!Nơi đau thương nhiều mất mátCũng là nơi nghèo nhất nướcDòng Thạch Hãn bao người ở lạiĐể cầu Hiền Lương đôi bờ vẫy gọiNhững ngả ba Đồng Lộc, cổ thành Quảng TrịVà còn nữa… đã trở thành lịch sử!
Miền Trung đó, đi lên rất chậmNhư những nông dân trên cánh đồng vô tậnMảnh đất khô cằn, sống trên đòn gánhNhiều khu kinh tế còn trên giấy trắngCố gắng gọi mời rồi đợi ngày mai…Pageant biển Nha Trang tương laiChiếc cầu Thị NạiBiển Qui Nhơn rạt rào sóng vỗVà Khoảng trời Dung QuấtTất cả chỉ mới bắt đầuMiền Trung!
Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Thân Yêu
Cập nhật cho bạn đọc Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Thân Yêu.
Thư gửi miền TrungTác giả: Diệp Ly
Em đã nghe lời miền Trung nức nởCảnh tang thương rạn vỡ cả con timĐời lầm than oằn nặng mấy nỗi niềmTừng số phận nổi chìm theo con nước.
Cảnh tai ương ai nào đâu biết trướcBao ước mơ giờ nước cuốn trôi xaGiữa đêm đông không tìm thấy mái nhàCơn đói lạnh xót xa lòng nhân thế.
Kiếp phù sinh bao thăng trầm dâu bểNghẹn tủi hờn nuốt lệ tiễn người điMắt trẻ thơ còn khờ dại thơ ngâyNhìn dòng nước đâu hay đời đen tối
Lũ cuốn theo bao mảnh đời chìm nổiĐường tương lai muôn lối mịt mù xaGửi miền Trung bao thương cảm thiết thaTừng dòng chữ nhạt nhòa đêm đẫm lệ.
Thương về miền TrungTác giả: Xuân Thủy
Miền Trung lũ lụt gập chươngLại thêm áp thấp bão thường vào đâyThiên nhiên thảm hoạ luôn gâyNỗi đau mất mát nơi này Miền Trung
Đồng ruộng cây cối ngập ungTrại gà, trại lợn chết chung cả đànNgười Dân nhà cửa nát tanGieo bao thương tích hai hàng lệ rơi
Nước Nam người Việt mọi nơiĐau lòng chia sẻ cầu trời hết mưaBão tan trở lại đò đưaBến sông, núi lở sớm trưa thông đường
Vệ sinh sạch sẽ môi trườngĐất trời hoà hợp, âm dương ngủ hànhĐồng ruộng trở lại tươi xanhMiền Trung khúc ruột trong lành như xưa.
Miền TrungTác giả: Lê Đức
Tôi thương lắm nơi miền Trung đất mẹTiếng thân yêu nơi ruộng lúa quê cha…
Tôi đau lòng khi thấy cảnh mất nhàMùa nước ngập biết bao giờ mới rútNhững cơn bão bao năm làm ngập lụtNhững cánh đồng đã mấy cảnh xác xơTrong đêm về có bóng dáng mẹ chờHỏi hàng xóm người thân mình mất tích
Tôi thương lắm buổi chiều về cô tịchBỗng từ đâu cơn lốc xoáy cuồng phongCuốn văng đi gió cát bão trong lòngLàng cửa biển tiêu điều sau bão dữ
Tôi thương lắm cảnh đồ ăn tích trữCho dân nghèo cho mẹ với cho chaTôi đau lòng khi thấy một mái nhàBị bão cuốn văng xa hàng cây số
Tôi thương lắm miền Trung miền đất khổNhưng tinh thần không quyết phải chịu luiNgười miền Trung gian khó chẳng sợ lùiMiền đất khổ nhưng lòng người không khổ.
Đêm miền TrungTác giả: Nguyễn Trọng Tạo
Biển vẫn sóng rì rầm như thếSông Lam, sông Gianh vẫn âm thầm ra bểĐêm uy nghi tên lửa thức canhTôi nhận ra sức chảy con đường.
Những con đường chảy xiết!
Xe đạn đi không bao giờ hếtQua con phà lại gặp con phàTiếng ca nô cào trên mặt nướcNhịp lao cầu vọng nặng tiếng dô ta.
Đoàn tăng đi như một đợt sóng gầmTay lái trẻ cũng trở thành ít nóiKhói pháo sáng cuộn những hình dấu hỏiCây bên đường nghiêng bóng rất trầm tư
Ngọn gió sinh ra bên phải chặng đường điGió chảy xiết theo đoàn quân ra trậnTiếng rầm rập bước chân, lanh canh súng đạnGiọng nói trăm quê hẹn một đường vào
Bước lẹ dài là đoàn gái xe thồ(Chân quen đất, cỡ dày nào cũng chật)Chuyến ba tạ chưa phải là “kỉ lục”Đường dốc nhiều, vai núi nhấp nhô…
Đoàn dân công kĩu kịt những đôi bồNghe đồng vọng bước chân xưa chiến dịchBiết mặt trận vùng rừng đang gọi mình phía trướcThả câu hò cho dốc bớt chênh vênh.
Xé rách không gian là tiếng bom rềnNhững loạt B.52 đui mù, quờ quạng.Tên lửa ta lên đầy trời ánh sángMáy bay thù bầm cháy góc trời xa…
Đêm miền trung bao laBiển vẫn sóng rì rầm như thếSông Lam, sông Gianh vẫn âm thầm ra bểRiêng con đường thao thức triệu tấm lòng.
Nếu lịch sử là dòng sôngĐang chảy dọc trong lòng Tổ quốcĐêm miền Trung là quãng sóng dồn xiết nhấtCho bình minh, nước tràn đến vô cùng.
Ôi miền Trung! Miền Trung!Đêm mãnh liệt tình yêu cuộc sống,Đêm chắc nịch lòng tin chiến thắngĐêm lầm lì thác lửa đang dâng…
Mời bạn đọc tham khảo thêm về 💚 Thơ Về Đà Nẵng 💚 đầy đủ nhất

Thơ Lục Bát Về Miền Trung Ý Nghĩa
Bỏ túi thêm chùm Thơ Lục Bát Về Miền Trung Ý Nghĩa.
Mời anh về Miền TrungTác giả: Hoàng My Na
Miền Trung yêu dấu ta ơiTừ trong gian khó càng ngời sáng hơn
Nắng mưa dẫu có thất thườngNâng niu đòn gánh hai đầu thương nhau
Trọn tình trọn nghĩa trước sauBỉm Sơn Thanh Hoá đường tàu đẹp xinh
Quê hương phong cảnh hữu tìnhPhong Nha đệ nhất Quảng Bình xứng danh
Hiền Lương Quảng Trị trong lànhBiết bao chiến sĩ tử sanh chốn này
Nghệ An Hà Tĩnh chung tayNgã Ba Đồng Lộc đường cày đảm đang
Chùa Liễu Hạnh đến Đèo NgangSông Hương Núi Ngự mênh mang Tràng Tiền
Đà Nẵng thành phố bình yênBà Nà Non Nước cảnh tiên tuyệt vời
Hội An phố cổ dạo chơiĐèn lồng giăng mắc rợp trời vui sao
Lý Sơn Quảng Ngãi sóng tràoHải âu tung cánh lượn chao sớm chiều
Vào Bình Định lại thêm yêuKỳ quan Eo Gió mĩ miều anh ơi
Phú Yên núi Nhạn lưng trờiHoa vàng trên cỏ xanh tươi trải dài
Ra Mũi Điện buổi sớm maiNgắm mặt trời mọc đan cài tình chung
Biển Nha Trang đẹp lạ lùngTàu thuyền tấp nập giữa trùng khơi xa
Tháp Chàm, Ninh Thuận, Chăm PaKhơ Me, Kinh tộc đều là anh em
Mời nhau ly rượu làm quenQuê hương em đó phèn chua gót hài
Anh ơi đừng vội bai baiVẫn còn Phan Thiết trải dài cát hoang
Có cô em gái mơ màngLàm thơ ca hát đợi chàng về thăm.
Da diết miền TrungTác giả: Thụy Giang
Ta về dẻo đất yêu thươngEo tròn thắt ruột vấn vương hai đầuNhớ làng Sen hát bí bầuẦu ơ con sóng tím màu sông Lam
Dệt thương níu gọi Nam ĐànBóng Cha yêu kính vô vàn Nước NonNguyễn Du xót nhớ hồng vonKiều Kim cay đắng mỏi mòn tìm nhau
Quảng Bình Nhật Lệ bạc đầuVũng Chùa Đảo Yến đỏ mầu Tướng nghiêmMẹ Suốt đầu ngẩng trung kiênChang chang nắng gió thảo hiền mẹ Tơm
Quảng Trị tám mốt ngày đêmĐể thương để nhớ bạn hiền … Ngẩn ngơHuế thương tím sẫm đợi chờÁo dài dáng thả sương mơ Trường Tiền
Nam ai Thiên Mụ nối miềnBán Trăng Mặc Tử dạ xiên khóc đờiĐà Thành Đất Quảng mẹ tôiCơm phần chín đứa nghẹn lời nhớ thương *
Dạt dào khúc giữa đèo nươngHải Vân Thiên Mụ kiên cường gió reoGói bao thương xót phận nghèoPhong trào nổi dậy đuổi theo sao vàng
Xây lên hạnh phúc thênh thangDân giầu nước mạnh sánh hàng năm châu.
Chỉ một chút tìnhTác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ai ơi! thương lấy quê mìnhMiền Trung lận đận điêu linh đói nghèoSuốt đời tai họa bám theoNước cuồn cuộn chảy bọt bèo đầy sông.
Nước tuôn đổ xuống ruộng đồngBăng qua quốc lộ ngập không chổ chừaPhủ đầu bằng những trận mưaLàm cho thủy điện nước thừa dâng cao.
Thủy điện xả lũ ào àoCó hay nước đã cuốn bao nhiêu nhàMiền Trung ruột thịt của taGiờ đây chịu cảnh vỡ òa đau thương.
Bắc Trung Nam thẳng một đườngRa tay cứu giúp quê hương chúng mìnhBà con sống giữa điêu linhĐang chờ cơm áo nghĩa tình thương yêu.
Sớt chia kẻ ít người nhiềuChung tay góp sức lúc điêu đứng nàyBây giờ như đã trắng tayLấy gì nuôi sống những ngày mai sau.
Hãy thương dòng máu một màuĐang gồng mình gánh thương đau rã rờiTiếng lòng đang thét chơi vơiMiền Trung máu thịt ngàn lời thiết tha.
Miền TrungTác giả: Nguyễn Đức Mậu
Trắng trời một dải miền TrungNước dâng, sóng dựng khắp vùng lũ xôCánh buồm lạc biển nơi môMịt mờ mưa xối, nhấp nhô sóng tràn
Cho tôi gọi những thôn làngXám đen cơn gió lật ngang vòm trờiĐêm ngày lũ quét, mưa rơiTên làng chìm hút chơi vơi giữa dòng
Cho tôi gọi những cánh đồngLúa chìm trong nước, còn không mùa về?Vật vờ áo rách, nón mêĐàn trâu chết nổi, bờ tre chết chìm
Có gì buốt nhói trong timGọi người lũ cuốn, xác tìm được không?Đám tang trời nổi cơn giôngChiếc quan tài giữa bềnh bồng nước lên
Nghẹn lời, gọi chẳng thành tên:Ngôi chùa, đường phố, con thuyền, hàng cây…Gọi ngàn bia mộ đất dày:Chết trong lửa đạn, chết ngày lũ trôi
Miền Trung trong bạn, trong tôiBao giờ cây héo đâm chồi nở hoa?Bao giờ làng dựng lại nhà?Cánh buồm lạc ở biển xa tìm về?
Thơ Tình Về Miền Trung Lãng Mạn
Đừng vội bỏ qua các áng Thơ Tình Về Miền Trung Lãng Mạn.
Nhớ Miền TrungTác giả: Quang Nguyễn
Anh chưa về ! Qua những con đường cũChiều lá bay bao ngõ vắng em chờMiền nắng gió nhớ mãi từng giấc ngủMùi nồng nàn vị quế của tuổi thơNgười em gái tóc còn hương thiên lýTôi xa người mười năm không ngớt thươngBao đêm dài thao thức trong ngẫm nghĩKhi nào về bước qua những nẻo đườngCó bóng em bên cầu tay xách giỏCuối chợ xa tóc diều bay trong gióMiền Trung ơi , ta uống cạn nước sôngNên giờ nhớ vĩnh viễn ở cõi lòngKhông xa cách con đường xưa hai đứaBuổi tan trường trái me ngồi chia nữaChiều nghiêng nắng bước chân tôi ra điXa Miền Trung , xa em tuổi xuân thì.
Về Đà Nẵng cùng emTác Giả: Lê Hoài Phương
Anh có về Đà Nẵng với em khôngThành phố miền trung chưa một lần em đếnNhưng trong tim đã muôn vàn thương mếnĐợi ngày thơ ta kết nối nhịp cầu.
Em đã đợi ngày này từ rất lâuMong một lần đến thăm thành phố trẻQua đạn bom vươn mình lên mạnh mẽNhư chàng trai mang sức sống diệu kì
Hãy về nhé anh và dắt em điThăm Bà Nà Hill đẹp như trong cổ tíchNgắm sông Hàn bầu trời đêm tĩnh mịchLễ hội hoa đăng, phố cổ rợp sắc màu.
Hẹn hò nhé Anh mình sẽ tìm thấy nhauCho dù ta chưa một lần gặp gỡTình thi nhân tấm lòng luôn rộng mởVới trang đời, với Đà Nẵng thân yêu!!!
Tiếng Quảng quê emTác giả: Nguyễn Thị Bích Sen
Mời về xứ Quảng của emĐạp xe hai đứa ra thềm ngắm trăngKìa kìa ôi cái chị HằngSao mà bỏ Cuội chị băng xuống trần
Anh này có được đặt ânLần đầu vào Quảng nghe rần cả timTừ xa anh tới anh tìmHỏi nhà nàng Thổ… lặng im cả giờ.
Ôi trời ảnh thật là khờHỏi thăm sao cứ ngơ ngơ vậy trờiVậy thì sao tới được nơiĐể gặp nhỏ Thổ mà thời bén duyên
Nghĩ mà ôi thật là phiềnNói vào… làm thật tức điên cái đầuChát phây nói được vạn câuMắc gì vào tới nghe rầu quá đi
Thôi thì chẳng có mấy khiMua bao ốc lễ rồi thì ăn chơiBắc Giang xa tuốt chân trờiLần đầu vào QUẢNG như rơi nước nào?
Quay Về Huế YêuTác giả: Nguyễn Đình Huân
Rứa là hết anh xa Huế thật rồiXa dòng Hương chiều đầy vơi con nướcXa Đông Ba tím áo dài xuôi ngượcTrên Tràng Tiền chân anh bước như say
Huế buồn hiu vì không muốn chia tayBến Văn Lâu hạt mưa dày nỗi nhớUống cà phê anh ngó qua bên nớThấy em cười tim anh vỡ làm ba
Giành cho em tất cả rượu và hoaAnh không giống như người ta đâu nhéTrái tim chia ba giành em phần béEm yên lòng anh coi nhẹ công danh
Em có quyền sở hữu trái tim anhKhông chia ai dù mỏng manh một sợiHuế yêu ơi tím thuỷ chung chờ đợiAnh sẽ về đắm đuối với dòng Hương
Con tim anh ở lại với Huế thươngNhờ em giữ anh lên đường xa HuếNín đi em hãy lau khô dòng lệAnh sẽ quay về em nhé Huế yêu.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anhTác giả: chưa rõ
Anh hát em nghe câu hát quê mìnhMà rưng rưng giữa đất người xa lạEm với anh, dẫu hai người hai ngảMà thật gần như vốn ở đâu đây.
Anh hát em nghe câu hát “Giận mà thương”Để em thấy mình thương anh đến lạCũng có lúc giận hờn khôn tảNhưng giận rồi chỉ để thấy thương thêm.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anhĐể uống bát nước chè xanh đậm đà tình nghĩaĐể nghe lại câu hò xứ NghệMang yêu thương gửi trọn mảnh quê nghèo.
Về Hà Tĩnh đi anh bởi thấy nhớ nhiều:Con đường nhỏ mỗi buổi chiều tan họcCánh đồng lúa chín vàng mùa gặtHàng phi lao vẫn hát khúc rì rào.
Về Hà Tĩnh đi anh, tìm lại những khát khaoCủa những tháng năm bởi dại khờ mà lạc mấtXa lánh hết những ồn ào, tấp nậpChỉ còn chúng mình với Hà Tĩnh mà thôi.
Tổng hợp thêm cho bạn đọc 💚 Thơ Về Bình Thuận 💚 đầy đủ nhất

Chùm Thơ Về Biển Miền Trung Chọn Lọc
Có thể bạn sẽ yêu thích Chùm Thơ Về Biển Miền Trung Chọn Lọc.
Biển miền TrungTác giả: Ý Nhi
Tôi sững sờ trước một sắc nước xanhnhư trời thẳm như vô cùng cây lámà chẳng phải, chẳng phải là như thếxanh lạ kỳ nước biển miền Trung
Thoắt biến đi thoắt lại hiện bên đườngnhư chạy trốn như gọi mời đùa nghịchsau mỗi cung đường biển oà lên bất chợtsóng ngời ngời ánh mắt trẻ thơ
Thoáng chút gì như nỗi ưu tưkhi ngày hết trong bóng chiều sẫm tốimột chút gì như niềm bối rốitrước chân trời mênh môngnhưng lớn lao thanh thản vô cùnglà điều biển cho tôi nhiều nhất
Lòng cảm động nghẹn ngào trước đấtđất khổ nghèo cay cực miền trungnhững cây cằn những ruộng nắng cháy lưngnhững đồng hẹp bãi cát dài loá mắtcủ khoai gầy với căn nhà mái thấpcon đường dài giữa những cánh đồng hoangđất nhọc nhằn bao nỗi lo toanlại chiu chắt cho người biển cả
Đà Nẵng Quảng NamTác giả: Anthony Thiên Tân
Biển Đà Nẵng chạy dài như vô tận,Kết nghĩa cùng Sơn Trà, Hải Vân,Núi Hải Vân chiều tà soi bóng,Dãy Trường Sơn nối liền ba miền.
Miên Trung trải qua mưa nắng bão bùng,Tình người non nước tấm lòng mến thương,Sông núi sương mây, hồn ta phiêu lãng,Một lần ghé thăm vấn vương tơ lòng…
Lăng CôTác giả: Thắng Dê
LĂNG CÔ vắng bóng con đòHải Vân du khách tắm bờ biển khơiNước xanh cát trắng tuyệt vờiBao năm trở lại nay thời khác xưaDịu dàng gái Huế sao ưaMắt cười, tay vẫy, dạ thưa ngọt ngàoGhẹ, tôm, cua trứng, hến hàuKhéo tay chế biến món nào cũng ngonDùng dằng ta muốn ôm hônCả Lăng Cô với vuông tròn Thừa Thiên!
Biển trời Quy NhơnTác giả: Tạ Thăng Hùng
Quy Nhơn ơi những con sóng xanh màuCứ xanh mãi như khoảng trời nhung nhớBờ cát trắng bồi hồi căng ngực thởĐón gió về bát ngát rặng phi lao.
Con dã tràng xe cát biển năm nàoKhông biết được ngoài khơi xa xôi lắmKhông biết được cuộc đời nhiều lấp lánhVẫn vô tư như một sớm mùa hè.
Nay trở về với biển đẹp say mêQuy Nhơn hỡi mấy năm rồi đổi khácNhững con sóng ngày xưa nay lại hátNghe lòng mình bối rối quá đi thôi.
Tự bao giờ yêu biết mấy em ơiYêu nắng gió buổi trưa cồn cát trắngYêu thành phố lung linh chiều nghiêng nắngLặng câu hò khoan nhặt tháp Đôi xưa.
Ai đến làm duyên bên Ghềnh Ráng Tiên SaNgồi tình tứ trên những hòn đá xámLời yêu dấu lẫn vào ngàn tiếng sóngThành bản tình ca tha thiết ngọt ngào.
Đêm biển trời lấp lánh những vì saoSao cửa đất sao cửa trời của biểnCủa thành phố Quy Nhơn yêu mến nhấtCủa đảo Én, làng chài, eo Gió, tháp Đôi xưa…
Thơ Về Mưa Miền Trung Lắng Đọng
Tặng bạn đọc chùm Thơ Về Mưa Miền Trung Lắng Đọng.
Mưa miền TrungTác giả: Đỗ Thị Thanh Bình
Anh có về miền Trung mùa mưaCơn mưa như chẳng tạnh bao giờHạt thương rơi nặng bàn tay ấmHạt nhớ xa vời theo gió mưa
Mưa Chiều Miền TrungTác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Răng mà da diết người ơiChiều trên phố Huế mưa rơi nhạt nhòaHồi chuông Thiên Mụ trôi xaVãn câu chuyện cổ nghe ra mà buồn
Lạnh lòng mưa ướt sông HươngMáy chèo khua nhịp tiếng đồng tơ đưaMái nhà gió bạt phên thưaMưa qua thành Nội chiều mưa phố buồn
Răng chừ xứ Huế như xưaMưa lay hoa bắp có vừa đủ cheNón nghiêng em mái tóc thềTrăng thôn Vỹ Dạ bước về có ngoan
Mưa chiều áo tím mực loangMưa qua Đồng Khánh mưa ngang Quốc trườngPhượng rơi thắm cả con đườngNghe lòng dị quá nhớ thương một ngườiRăng chi mà dị lòng thương một người
Mưa qua mấy nẻo đường đờiĐể nghe kỷ niệm niềm vui có cònRăng chi lạ rứa mà thươngChiều se se lạnh phố buồn mưa rơi
Thương về khúc ruột miền TrungTác giả: Anh Đại Võ
Mưa lũ đến nhấn chìm khúc ruộtThấy đau lòng ê buốt tim taNước dâng lên ngập mái nhàPhận người trong lũ xót xa khốn cùng.
Thương nhiều lắm miền trung gian khóSuốt bốn mùa nắng gió bão dôngĐời người sống kiếp lengthy đongNhìn bao em nhỏ đắng lòng người ơi!
Mong lũ hết cho vơi nổi khổĐể bà con còn chổ nương thânHãy trao một chút nghĩa ânChung tay chia sẻ vơi dần nổi đau.
Tình đồng loại ngọt ngào trong vắtTa cùng nhau góp nhặt nghĩa tìnhGởi trao một chút niềm tinĐến nơi yêu dấu của mình miền trung.
Thương về miền TrungTác giả: Trần Quế Lâm
Ta sung sướng đứng trên mặt đấtDân miền Trung đối mặc nước trànBan đêm ta ngủ trong mànBao người trên nóc tan hoang nhìn trời.
Sống trong cảnh chơi vơi với nướcBao trẻ thơ nào được cơm noCứ ngồi bó gối co roNhìn cha nhìn mẹ đang lo đói nghèo.
Mùa màng mất cheo leo cuộc sốngTìm đâu ra một bóng chân tìnhMai nầy nước rút…điêu linhNhà tan cửa nát hoảng kinh việc làm.
Lo khắc phục đồng cam cộng khổMãi bám vào đất tổ quê chaDẫu rằng giông tố xót xaLàm sao mà bỏ cửa nhà ra đi.
Thương lắm quê tôiTác giả: Nguyễn Quốc Thủ
Mưa như vỡ ối kho trờiĐắng lòng khoai lúa cuốn trôi trắng đồngMái nhà úp dưới cơn dôngCon sào vỗ nước rỗng không nữa rồi
Miền Trung yêu dấu tôi ơiPhận người phận đất suốt đời cuộn xôNgược nguồn nước mắt nuốt vôLũng đời gió rách khi mô được lành
Chưa qua rốn lửa chiến tranhLại đau biển chết trở thành xác xơNỗi buồn thấm đẫm ước mơMiền Trung ơi…đến bao giờ thôi đau.
Chia sẻ thêm tuyển tập 🌷Thơ Về Quy Nhơn 🌷 40+ Bài Thơ, Ca Dao Hay Nhất

Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Lũ Lụt Bất Hủ
Nhất định đừng bỏ lỡ Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Lũ Lụt Bất Hủ.
Bầu ơi thương lấy bí cùngTác giả: Ánh Nguyễn
Miền Trung đẫm lệ trong than khócGiáng xuống đời đau một nỗi sầuTrắng trời bao phủ, đẫm màn nướcMênh mông ngập lụt quá đỉnh đầu
Trời cao đổ lệ mưa ngun ngútCám cảnh thiên tai chẳng tiếng cườiĐau lòng thắt dạ không nơi trúKèm theo đói lạnh tủi phận người
Thương lắm miền Trung khúc ruột mềmHai tiếng đồng bào gởi cho nhauGiờ đang bi đát thương tâm lắmGiúp nhau hoạn nạn bớt u sầu
Cộng hưởng trời xanh tạo thiên taiĐưa đến tang thương cảnh vô lườngHãy vì “BẦU-BÍ” thương nhau nhéCa dao ghi khắc suốt dặm trường.
Thương lắm miền TrungTác giả: Phạm Công Phúc
Những cảnh tượng đau thương biết mấyThật vô cùng cảm thấy vấn vươngTàn phá cuộc sống đời thườngVô cùng đau xót nghĩ thương dân nghèo
Bà con quá gieo leo vất vảNước mênh mông ngâp cả nhà rồiBao nhiêu của cải nổi trôiĐói cơm ướt lạnh bồi hồi xót xa
Lũ lớn quá dân ta thiệt hạiBiết bao người đi mãi không vềLợn gà thóc lúa bò bêCũng đều chết hết miền quê tan tành
Bao giờ có màu xanh trở lạiNhìn bà con thảm hại quá trờiThế là cuộc sống chơi vơiCũng là tất cả do trời mà thôi.
Thương lắm miền Trung ơiTác giả: Nguyễn Đắc Hải
Miền Trung ơi, xin mưa đừng mưa nữa!Ngập hết cả rồi giờ sống dựa vào đâu?Nước ngập phẳng làng: chết gà, lợn, bò, trâu…“Cha đất – mẹ trời” nỡ gieo sầu nhân thế!
Vô vàn nỗi đau biết bao nhiêu mà kể,Đến cả con người còn “đem tế” xót xa.Miền Trung ơi, khúc ruột đất Việt ta,Mưa triền miên bao nóc nhà ngụp lặn.
Thủy quái điên cuồng không gì có thể chặn,Lệ bao người đổ chát mặn suối, sông.Lũ sẽ qua, cuộc sống bình yên không?Khi nghèo đói lại chất chồng gian khổ.
Một mùa bình yên chẳng năm nào có chỗ,Hết nắng hạn lại giông tố bủa vây.Lũ sẽ qua, cuộc sống sẽ sao đây?Nhà vẹo – đổ, bùn thì đầy sân ngõ.
Lúa đương xanh, ngập thối – thu hay bỏ?Muốn yên bình nào trời có cho đâu.Ngày vẫn thức, đêm lại trắng đêm thâu,Miền đã nghèo, gánh nỗi sầu vô cớ.
Năm vài lần thiên nhiên như đòi nợ,Triệu trái tim trăn trở miền Trung đau!Mong gió mưa, bão lũ sẽ qua mau,Để miền Trung lại tươi màu hello vọng.
Triệu người dân Việt Nam luôn mong ngóng,Cầu miền Trung sẽ mau chóng bình yên!
Miền Trung ơiTác giả: Toàn Tâm Hòa
Con dõi về nơi đất Mẹ miền TrungCứ mỗi năm lại sống chung cùng bãoVẫn cái nghèo cả một đời dựng tạoBão lũ về cuốn cào hết… xót đau!?
Nước trắng đồng chẳng thấy bãi bờ đâuNhà cửa ngập và con trâu cũng chếtĐôi tay trắng giờ chẳng còn gì hếtSức lực tàn dân lê lết thiếu ăn!
Đã một thời chịu khói lửa chiến tranhMáu cha ông nhuộm đỏ… thành bất tửNơi oanh liệt khắc ghi dòng quá khứNên cháu con quyết gìn giữ chẳng rời
Bão lũ về ôi thương lắm em tôiĐường đến trường chắc rồi đây xa lắmKhi bữa no vẫn còn là lạ lẫmĐánh cược mình trong mịt thẳm mông mênh
Cơn bão về lại thiếu những cái tênÔm cái đói vùi trong miền đất MẹBao nỗi đau rất cần lòng san sẻÔi thiên tai cứ cào xé nơi này
Miền Trung ơi nghe khóe mắt cay cay!
Miền Trung bão lũTác giả: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Thương khúc ruột miền trung mùa nước lũChỉ nhìn thôi cũng đủ xót xa rồiTài sản…cây nhà các..thứ chìm trôiLoài vật con người.. thương sao lắm nỗi
Tiếng con trẻ kiêu bà ơi thật tộiNgồi trơ vơ…đợi mẹ ở nóc nhàMái ấm quây quần chở nắng che mưaNay lũ quét..có còn gì đâu nữa
Tiếng trẻ thơ..giữa canh khuya khát sữaThật nao lòng bởi thiếu buổi cơm trưaGóc nhà cao..quà cứu trợ cũng vừaTới kịp lúc..chia sẻ nhau qua bữa
Hãy chung tay..một lòng nhiều hơn nữaCứu miền trung qua thảm họa tóc tangĐầu bạc tiển- xanh..ngấn lệ tuôn hàngÔi..thương quá..cảnh tai nàn bão lũ
Sài Gòn ơi..hãy chung lời nhắn nhủChuẩn bị chuyến hàng tích lũy cứu miền trung.
Thơ Về Nắng Nóng Miền Trung Ấn Tượng
Xem thêm những bài Thơ Về Nắng Nóng Miền Trung Ấn Tượng nhé.
Thương về miền Trung mùa nắng nóngTác giả: Nguyễn Văn Pứ
Mùa nóng nực kéo dài sang tháng BảyNắng Miền Trung ai cũng thấy dư thừaTrẻ trong làng mơ được tắm cơn mưaSông cạn kiệt hàng dừa không soi bóng
Đồng đất bạc phơi lưng trần rát bỏngGió nồng oi ngưng đọng giữa trời chiềuThân lúa gầy nghiêng ngả dáng liêu xiêuCây cỏ dại cũng tiêu điều xơ xác
Đường cát trắng như giữa miền hoang mạcLối đi về ngơ ngác bước chân emMồ hôi rơi mặn chát cánh môi mềmGió Lào nóng khí trời thêm oi ả
Thảm thực vật dày lên như đống rạLửa vô tình tất cả dễ tiêu tanVạn chúng sinh khắc khoải giữa tro tànNắng cũng cháy không gian càng ngộp thở
Mưa sẽ đến cho ngàn hoa rực rỡMá em hồng không còn sợ nắng thiêuGió đông lên mát rượi cả trời chiềuAi buông thả một tiếng tiêu đồng vọng.
Nóng Miền TrungTác giả: Nguyễn Văn Thái
Nóng từ mặt chảo đất omRát tay vốc nước hố bom Mỹ đàoTừ cành cây héo trên caoTrắng phơ đường cỏ ra vào tiều phuTừ trên ngọn núi xa mùHơi vương bao phủ âm u núi đồiNóng trong lều bạt giữa trờiCao xanh ngăn ngắt …bốc hơi mặt đườngTiêu điều làng bản, khô nươngNguôi ngoai quên nóng tôi thường làm thơ.
Nắng miền TrungTác giả: Xuân Hoàng
Mấy hôm nay gió bấc thổi nhiều,Sông Nhật Lệ vẫn tràn những nắng.Gió thì rét mà nắng thì lại ấm,Xui tâm hồn như có ánh lưu ly.
Sân nhà tôi có mấy gốc tường vi,Hoa cứ nở, rực hồng như đám bướm.Gió bấc thổi, hoa rập rờn cánh thắm,Như những niềm vui vương vấn hương.
Và rất say là lá sắn sau vườn,Cứ lấp loáng một màu xanh thật sáng.Gió thì rét mà nắng thì lại ấm,Nên bầu trời như cứ muốn lung linh.
Và lòng tôi thành cánh gió lung linh,Có kỷ niệm bằng hoa hồng trước ngõ.Có lá sắn mang nắng vàng nghiêng ngả,Có vui buồn theo sóng nước cồn dâng.
Em xa rồi, em vẫn nhớ miền Trung,Tôi ở lại, tôi thương dòng Nhật Lệ.Sông đang trẻ và dạt dào đến thế,Huống chi còn mang nắng mùa đông.
Nếu hỏi vì sao tôi thương nắng trên sông,Chắc cũng khó trả lời riêng với bạn.Cũng như bạn đã yêu dòng sông nắng,Dù chỉ một lần ghé lại miền Trung.
Đừng vội bỏ qua ✨Thơ Về Quảng Nam✨ ý nghĩa nhất

Chùm Thơ Về Người Miền Trung Sâu Lắng
Chia sẻ cho bạn đọc Chùm Thơ Về Người Miền Trung Sâu Lắng.
Gửi một miền TrungTác giả: Thuỵ Thảo
Ai bảo anh ghé lại miền TrungNơi ấy quê em bốn mùa nắng cháyGió Lào gắt gao giữa ngày tháng bảyLỡ một lần… còn thương nổi lần sau…?
Người miền Trung chẳng dễ quên mauCát trắng hàng dương bóng đổ dài trên bãiMắm tép, tôm chua ăn một lần nhớ mãiCó đủ cay mắt trai Hà Nội không anh?…
Rồi mai này nhịp chân bước nhanh nhanhNhững vòng xe đưa anh về phố thịCó bao giờ, một lần thôi, nhớ nhỉ?…Phút ngơ ngẩn buồn tại một ngã ba…?
Mai mai này… sẽ là xa thật xaCó nỗi nhớ chỉ thuộc về ký ứcVà anh – gã lãng du phiền phức… sẽ là một phần trong nỗi nhớ quê em
…
Rồi có bao giờ anh trở lại miền TrungNắng gió quê xa bốn mùa bỏng cháy…Con gái miền Trung cũng vậy… dù chính mình… cũng chẳng hiểu tại sao?…
Mẹ miền Trung mất conTác giả: Nguyễn Như Mây
Mẹ ngồi bám nóc nhà tranhmắt không còn lệ để dành khóc congiữa trời nước lụt mênh môngbiết nơi đâu xác của con trôi về!
Mới đêm qua mẹ còn nghetiếng con hát dưới bóng tre sau vườnbây giờ đã thấy tang thươnglàng trên xóm dưới không còn mái tranh
Mẹ miền Trung nước lũTác giả: H. Man
Làng ở ven sôngMùa rétNỗi xót xa lớn lên từng lưng đấu thócAI cầm cố áo bông…
Mẹ lặng nhìn biển nước mênh môngNgầu ngầu sủi bọtNước xoáy sâu vào đấtNỗi đau xoáy vào lòngHết một đời chưa hết lengthy đongLong đong giọt mồ hôimùa bội thu trôi nổiGió lũMưa cuồngXé lòng con sóng dậyNước ậm ào tuôn…
Những giọt mồ hôi nảy mầm sau nhiều đêmngấm nướcMẹ sảyMẹ sàngChén cơm nóng đỡ lòng chưa hết hoang mangPhập phồng bong bóng nước
Con lớn lên thêmTừ những điều vừa nhận đượcVươn vaithở với thiên nhiên…
Miền Trung Con VềTác giả: Quang Nguyễn
Về lại đất Quảng, xa xôi quáCố hương gia tộc, Má nhớ ChaCon đi một bước một dừngThương về đất tổ vui mừng bước chân…
Miền Trung biển, bao lần sóng vỗNhư tim con nặng, đổ, yêu thươngMá Cha người Quảng tha phươngLo cơm manh áo phong sươnggiữa đời
Giờ trở lại, con rơi nước mắtDòng sông Trà, son sắc tuổi thơNước trong chảy hướng ngọt ngàoĐong đầy tình mẹ năm nào còn đây
Ôi núi Ấn, những ngày cách biệtGom yêu thương để viết cho đờiTa về nhặt tuổi thơ xưaMười năm xa cách cơn mưa tuổi hồng.
Tuyển Tập Thơ Về Con Gái Miền Trung Thú Vị
Bạn đang cần tìm thơ về gái miền Trung? Vậy thì nhất định đừng bỏ lỡ Tuyển Tập Thơ Về Con Gái Miền Trung Thú Vị.
Cô Em Miền TrungTác giả: Lê Vinh Nội Vũ
Hỡi cô em Miền Trung !Sao em ngậm mãi mối tơ lòng,Không chịu nhả?Suối tình câm buồn bã hững hờ trôiVà em ơi … !Thoang thoảng phù vân,Thoang thoảng áng sương rơiRừng núi miền Trung điệp trùng u uấtKhông lẽ là quy luật tự nhiên ?Em hãy xem điDào dạt sóng sông TiềnPhía bờ Bắc sóng sông Hồng lay độngChả nhẽ sông Hương cứ lặng lẽ giống sông Hàn ?Ta mong rằng u tình ấy khai quangVà cười lên em nhé !Phận ta là phận đã đànhCòn em, em cứ tung hoành đi em
Nỗi nhớ miền TrungTác giả: Thuận Hữu
Con đường nhỏ vắt ngang triền cátVạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xácĐường về nhà em trưa nắng cát mù tungƠi gió Lào thổi rát miền Trung
Mười năm trướcNón che nghiêng đi về trên cátBụi xương rồng ngơ ngác bước em quaGiờ đường cũ xương rồng khô héo cảHỏi người làng: – em đã lấy chồng xa
Em bỏ lại miền Trung đầy bão gióBỏ cả vùng quê vật vã dưới nắng hèTrên cát bỏng mình anh đi như chạyỞ đâu rồi một bóng nón nghiêng che?Ở đâu, ở đâu một mái tóc thềNhư dòng sông chảy qua triền cát hạ
Gió Lào trưa nay cát bay cồn cào quáĐường vắng nắng chang trắng loá chân trờiNóng bỏng quê nghèo nỗi nhớ em ơi!Có thể nơi xa tìm thấy niềm vuiEm sẽ quên đi gió Lào cát trắngNhưng miền Trung, miền Trung vẫn tảo tần thầm lặngNhớ thương em nỗi nhớ chẳng đâu bằngMẹ gọi em về khắc khoải những mùa trăng.
Con Gái Miền TrungTác giả: Hồ Tịnh Văn
Em chả dịu dàng như con gái BắcHổng dễ thương như con gái miền NamCon gái miền Trung hay lam hay làmChân lội bùn, tay bắt cua mò cáy
Con gái Trung “mẹnh mồm” như tép nhảyTính thật thà, tiếng nói lại khó ngheGiọng trọ trẹ mà nhìn duyên đáo đểBên nhà chồng chắc chắn chẳng ai chê
Con gái miền Trung đẹp người, đẹp nếtTóc buông dài như dải lụa tằm tơMắt nhung huyền, làm dáng, lắm kẻ mơLãng mạn vừa, ai gặp rồi cũng quí
Con gái Trung rõ ràng trong xử thếCó nói có, không em bảo rằng khôngTình cảm rạch ròi, tính khí hơi ngôngSống cho đi bằng tấm lòng rộng rãi
Con gái Trung yêu người, không dễ dãiĐã yêu ai yêu mãi chẳng rời raGhét xỏ xiên, xỏ lá, ghét ba hoaTính thật thà, coi thường danh lợi.
Con gái Trung gặp rồi anh sẽ nóiAnh muốn thương, em có chịu không nèChỉ cần anh cao thượng, biết chở cheEm nguyện cùng anh xây đời vững chãi
Gái miền Trung biết lo điều trang trảiTrai đã từng yêu cô gái miền TrungChắc suốt đời ước nguyện được sống chungDù đôi lúc em khùng khùng, dở dở …
Cô Gái HuếTác giả: Dương Lam
Sương phơi nắng trải lòng mong mõi,Chờ đợi em về thơ nở hoa ?Bên giọng hò lơ tình bãng lãng,Điệu đàn khoan lã ý bay xa …
Yêu kiều thục nữ bên sương sớm,Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà.Con bướm vàng bên hiên thỏ thẻ,Như tình em gái thuở mười ba.
Con Gái Bình ĐịnhTác giả: chưa rõ
Con gái Qui Nhơn tiếng Nẫu nặng nềNhưng tim chứa đầy tấm lòng ở trỏngTrỏng có gì vui? Ngoải có gì buồn?Trỏng, ngoải tha hồ mặc sức buồn vui
Con gái Qui Nhơn có thương sao giấuNói phức cho rồi ấp úng làm chiTui nói thiệt, lòng tui đây đã mếnĐừng để tui chờ tui đợi Nẫu ơi!
Con gái Qui Nhơn dù xa nghìn dặmBánh tráng vẫn giòn thơm góc trái timQuê hương là gì? Là gì Nẫu nhỉ?Là bánh tráng mì chấm với mắm nêm
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.Khi xa nhau mới thấy được một điều.Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.Trong tim anh em luôn là tất cả.Là người tình là bà xã yêu thương.Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.
Em là con gái Quảng NamTác giả: Thu Hường
Em là con gái Quảng NamTha phương đất khách đi làm dâu xaTrong tim luôn nhớ quê nhàNhớ trái sim tím nhớ chà là thơm
Nhớ mùi khói của rạ rơmNhớ cơi trầu nhỏ chiều hôm của bàƯớc gì em được về nhàHôn lên tóc mẹ năm xa tháng gần
Chia sẻ thêm chùm 🌱Thơ Về Quảng Bình 🌱 55+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Về Quảng Bình

Thơ Về Con Trai Miền Trung Độc Đáo
Dành tặng bạn đọc của Thohay.vn những bài Thơ Về Con Trai Miền Trung Độc Đáo.
Trai Quảng Nam ham làm chịu khóTác giả: Nguyễn Văn Phụng
Trai Quảng Nam chất hiền chịu khóThương vợ nhiều, con nhỏ chăm yêuNâng niu hiểu ý nuông chiềuThủy chung son sắt sớm chiều lo toan
Yêu vợ nhất cầu toàn vì vợVai gánh gồng sợ nợ vương mangTiên sa gấm lụa chẳng màngMột lòng thương vợ chứa chan tình hồng
Dẫu tuyết phủ trời đông giá buốtVợ ung dung chẳng chút lạnh đêmLời yêu trao vợ ngọt mềmNgủ đi anh ủ cho thêm giấc nồng
Gái thấy vậy nên không ngần ngạiXếp hàng dài chọn trai Quảng NamThứ nhất yêu vợ ham làmThứ hai chìu vợ, ba làm vì con.
Anh, con trai HuếTác giả: Phattran
Anh, con trai Huế hoang ngầmGiấu trái đùng đình trong cặpMột lần thấy em đỏ mặtAnh về úp vở ăn nănAnh, con trai Huế sến rềnTóc xức dầu dừa óng mượtTội nghiệp con ruồi trơn trợtBổ xuống vai rồi bay lênAnh, con trai Huế yêu thầmKhông công khai mà trộm nhớKhông nói chi mà chỉ ngóĐôi khi hoang phế thâm tâmAnh, con trai Huế thi nhânLàm ra vẻ già trước tuổiThuốc bastos xanh café nguộiThở khói tròn vào khoảng khôngAnh, con trai Huế cải lươngKhắc quả tim hồng trên đáXâm tên hai đứa trên láĐốt thành tro và uống luônAnh, con trai Huế khiêm cungMặt hiền khô như chú tiểuDại tè vô ổ kiến lửaGiấu thầy vì con tằm sưngAnh, con trai Huế thành côngĐi mô cũng hay ốt dộtĐi mô cũng đòi dựa cộtĐi mô cũng học chữ Tâm
Con Trai Bình ĐịnhTác giả: chưa rõ
Anh không dịu dàng như con trai HuếĂn nói văn chương như ở Hà ThànhNhưng anh có trái tim chân thậtVà tấm lòng như nước biển xanh
Con gái sông Hương thương người xứ lạCó lẽ vì quen đã biết rõ lòngCó lẽ dòng sông tìm về biển cảNhư tìm về một cõi mênh mông
Lời tỏ tình đôi khi ngắn củnVì núi cao và biển rất sâuMuốn hiểu núi hãy tìm lên núiMuốn hiểu tình hãy ở bên nhau
Em đừng ngại những lòng giếng cạnĐể tiếc thương một sợi dây gàuỞ truông Mây có nghìn sợi nhớBuộc chúng mình đến tận kiếp sau
Chùm Thơ Về Ẩm Thực Miền Trung Đặc Sắc
Cùng thưởng thức Chùm Thơ Về Ẩm Thực Miền Trung Đặc Sắc.
Ẩm thực xứ HuếTác giả: Chưa rõ
Cay cay món Huế thử dùngVới nhiều đặc sản của vùng Cố ĐôBún Bò, cơm Hến mời vôBánh Bèo, bánh Lọc ở mô cũng nhiềuBánh xèo, bánh Nậm, bánh TiêuBánh Tôm, bánh Khoái ăn nhiêu cũng thèm
Rau tươi, Bún Hến đi kèmRượu ngâm xứ Huế say mèm lòng aiChiều nay Nem lụi lai raiBánh canh Nam Phổ có ai rao hàngThơm ngon chè Hẻm nồng nànMón cơm Âm Phủ trên đàngghé qua
Rẻ ngon bánh Ép trứng gàBánh Chưng Nhật Lệ đậm đà vị riêngGiòn giòn bánh Ít Ram chiênLạ ngon Tré Huế, ăn liền thử ngayGiản đơn Vả trộn cay cayBánh Đa xúc Hến, mê say ăn nào
Dẻo thơm Mè Xửng ngọt ngàoThanh Trà có bưởi ai vào đem raĐậm đà mắm ruốc quê taNem chua lạ vị làm quà Bắc NamNhớ mua mấy lọ dầu TràmNón Bài Thơ Huế để làm quà quê…
Cung Đình trà đạo khỏi chêUống rồi ăn bánh Xu Xê thử nàoKẹo Cau đẹp mắt, ngọt ngàoTranh Thêu tay Huế có nào se suaHạt sen tươi rói mời muaThơm ngon đặc sản Tôm Chua tuyệt vời
Dâu Truồi Phú Lộc xin mờiTỏi Đen Tâm Huế mua thời tặng, cho…Lăng Cô có món mắm SòCay ngon số một ra trò ai ơiNam Ô nước mắm mê tơiAi ăn Chả Huế không vơi nhớ hoài…
Núi cao, đầm phá, sông dàiCung đình, lăng tẩm, đền đài cổ xưaĐặc trưng nét Huế là mưaU buồn trầm mặc lưa thưa lá vàngDù cho xuống bể lên ngànTình yêu….Với Huế…Vô vàn…Huế Ơi !!!
Chè bột lọc bọc thịt quayTác giả: Chưa rõ
Ngọt ngào bùi béo tìm nhauThịt quay nằm giữa trắng phau bột mềmQuen nhau tình đã nên duyênChè ngon xứ Huế ngỡ quên đường về
Bánh Canh Nam PhổTác giả: Chưa rõ
Nhờ em dáo bột tài baBánh canh Nam Phổ nhà nhà đều ưaNhụy tôm hồng thắm màu xưaTiếng rao thánh thót bài thơ Ưng Bình
Ẩm thực Đà Nẵng – Hội AnTác Giả: chưa rõ
Tiếng đồn mì Quảng Phú ChiêmCao lầu Phố Hội, mắm nêm Cẩm HàTam Kỳ có món cơm gàNam Ô nước mắm đậm đà thơm ngonĐại Lộc nhiều trái bòn bonKhoai lang Trà Đóa, Quế Sơn nếp mườngCẩm Sa có giống lúa vàngGạo ngon thơm phức, trăng tròn mùa thuBàn Lãnh có gốc mù uCá trôi mùa lũ, sông Thu chảy vềVĩnh Điện chả lụa khỏi chêXu xoa Khúc Lũy, thịt bê Chợ CầuQuán Rườn, Chợ Đước Câu LâuBánh tráng cá hấp ở đâu ngon bằng?Cá thu, cá rựa, cá phènKho rim nước mắm đâu bằng Hội AnTằm dâu là xứ Trường GiangĐông Yên bủa kén, nhộng non mít xàoMỹ Xuyên bí rợ bí đaoMía mưng, nón lá quai thao tóc thềDuy Trinh đắp đập khai đêCho cây thêm trái sum suê đầy vườnĐó là đặc sản quê hươngQuảng Nam, Đà Nẵng tình thương quê nhàTứ Câu có giống vịt taKhế non, chuối chát, ớt pha mắm gừng.
Cơm HếnTác giả: Chưa rõ
Đã nghe ớt đỏ cay nồngTìm trong vị hến một dòng Hương xanhRuốc thơm, cơm nguội, rau lành…Mời anh buổi sáng chân thành món quê
Chè chát hương quêTác giả: Văn Công Hùng
Ả ơi, cu ơi, hoe gì ơiChè xanh trên rú, bứt rành tươi,Đem ỏm vô bình, nóng bỏng lại.Bàn ghế rinh ra để trửa cươi!
Mời ả mời anh qua uống nácĐiếu đóm bên ni đạ sặn sàngBật lả của tui ga hấn hếtThuốc lào bác cụng nhớ đưa sang!
Rọng bừa chưa nạ, khi mô cấy?Vưng, lạc, độ xanh…được mấy lô?Mùa ni nhà mự mần năng nấy?Nắng ri, phơi ló chắc mau khô!
Tru của thằng tê ăn dưới hói,Trụt chạc chạy vô, chận troạng nương !Hấn mà nỏ sửa, cho ăn móiCà cưởng với tui, cức muốn dơng
Gấy con nhà bác ra răng hậy?Nhà nớ du ngoa chưởi mụ giaThằng nhôông chộ rứa, cho hai vảCha tổ cha cha, hấn ả nà!
Ôông mụ tê tề, vưa đập chắcChắt nớ vô Nam, để gấy rồiCon dượng chi chi, rành lớp tớpA rứa bỏ truông, khái hấn lôi!
Nắng nôi ra rứa ngài rành nhọc!Cơm cênh mà hại, nót cò vôBổ cấy toạc chưn khi gánh lóTrốc cúi, ắc lè…sót lộ mô!
Con nớ vơ trời, ngong rành sọiNỏ biết nhà ai đạ bỏ trùThằng cháu ả hoe rành hợp chắcNậy rồi, cứ hỏi hấn mần du!
Con o chắt ở khu công nghiệpCôông lắm tóm ngài, lưa nạm xươngLại thêm cấy bệnh hay đau trôốcNhủ nghỉ …và còn tiếc trự lương!
Về quê một chắc, khi mô đó?Túi xuông mà nhởi ở nhà choaGa, vịt trong truồng lưa bảy ổSặn nhút, lộc thơm, rượu của nhà !
Chú ở ngoài, gưn có chộCác bác trung ương họp nói chi?Bàn răng vận cứ bầy tui khổNhật, Hàn, Mỵ, Úc sướng ra…ri!
Ngong cảnh ti vi, thương đứt rọtĐánh bom, khủng bố nỏ trừa ai,Ác chi ác lạ quân…ISTắn độc, quỷ ma khác giống ngài!
Ngay mốt mự đi cho bác gưởiCó lượng hành tăm, chục trớng gaKèm thêm mấy cổ gầng, chanh láTrong nớ mần chi sặn như ta!
Bên đọi nác chè xanh sóng sánhNửa đúa khoai lang, địa mói vừngLạc loọc một tô , dăm mánh bánhTa, Tây, làng, xóm…chuyện vòng quanh!
Thưởng thức tuyển tập 💙 Thơ Lục Bát Về Ẩm Thực 💙 với nhiều bài thơ cực hay

Thơ Về Đặc Sản Miền Trung Nổi Tiếng
Nếu bạn đang tìm kiếm Thơ Về Đặc Sản Miền Trung Nổi Tiếng thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé!
Đặc sản quê hương Quảng NamTác giả: Chiến Trần
Bạn về ghé lại Quảng NamThưởng thức đặc sản người làm mê sayMì Quảng chút ớt cay cayNhâm nhi để thấy vị ngon đậm đà!
Cao Lầu phố cổ quê ChaAi mà nếm thử cũng đà khen ngonVề Tiên Phước ăn boòng boongTrắng cơm chua ngọt lại còn vị thơm!
Cá tràu nướng đất với rơmChuồn tươi kho mít hết cơm quê nhàVề Đèo Le thử thịt gàDai dai khó tả đậm đà chất quê!
Đến Cầu Mống thưởng thức BêThui vàng trên lửa ngọt mê lạ thườngQua Cẩm Kim bạn vấn vươngBánh bèo bánh đập chấm tương thơm lừng
Tới Tam Kỳ hãy nhớ dừngCơm gà nóng hổi bạn đừng bỏ quaTam Thanh bãi biển đẹp màHải sản tươi sống đến là thấy mê
Cháo lươn xanh thấm tình quêBánh xèo bột lọc chất quê vùng miềnMăng núi trộn gỏi ăn ghiềnPhở sắn đặc sản vùng miền Quế Sơn
Rượu Hồng Đào còn gì hơnNhấm nháp hải sản mực cơm chiên giònCá cơm chiên bột độc tônThịt heo bánh tráng thổi hồn hương quê
Bánh mì An Hội ngon ghêXương rồng canh nấu em về mà xemBánh Thuẩn bánh Tổ ngọt thèmĐậu xanh phố Hội em đem làm quà
Người Quảng Nam vốn thật thàBao nhiêu đặc sản quê nhà kê raEm về nhắn bạn dùm taVề thăm xứ Quảng để mà hiểu thêm!
Hương đồng gió nội về đêmTa say ngon giấc ngọt mềm đôi môiVề đi…có bạn có đôiQuảng Nam quê Mẹ bồi hồi xuyến xao!
Kẹo Mè XữngTác giả: Chưa rõ
Thơm tho mềm dẻo ngọt ngàoMè vàng bột nhuyễn ôi chao! Tuyệt vời!Món quà xứ Huế em ơiKẹo ngon mè xững tặng người tình chung.
Bánh tráng cuốn thịt heo Đà NẵngTác Giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Từng lát thịt cắt thật đều,Xếp đầy mặt đĩa với nhiều hương thơm.Đĩa rau tươi mát vừa đơm,Chuối xanh, giá đỗ, rau thơm…gọi mời.
Cuốn bánh tráng dẻo bạn ơi,Lát thịt, lát chuối, giá rồi tới rau.Mắm nêm đậm vị chấm vào,Cay nồng, thơm béo… hoà nhau, tuyệt vời!
Bánh Hồng Bình ĐịnhTác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Miếng bánh deo dẻo, dai dai,Rắc chút bột trắng mịn tay ai cầm.Sợi dừa sần sật trong ngần,Chút ngọt vừa đủ thêm phần thanh tao.
Dù ai phiêu bạt nơi nào,Món quà dân dã xuyến xao mắt nhìn.Tách trà thơm phút tâm tình,Nhớ làm sao bánh hồng Bình Định ta.
Tôm Chua Xứ HuếTác giả: Chưa rõ
Nguyên là đặc sản miền trongTheo bà Từ Dũ ra cùng Hương GiangTôm hồng, ớt đỏ, riềng vàng…Vị chua thấm lưỡi nhớ hàng thịt phay
Thơ Thả Thính Về Miền Trung Vui Nhộn
Có thể các bạn sẽ yêu thích những bài Thơ Thả Thính Về Miền Trung Vui Nhộn.
Thương nhau múc bát chè xanhLàm tô mì Quảng mời anh xơi cùng
Cung đình Huế đẹp mộng mơCòn cậu lại giống nàng thơ của mình.
Sáng trăng mà lội Thu BồnLung linh bóng nước in hình của em
Nghệ An mảnh đất nhân tàiAnh ơi em muốn tương lai nồng nàn.
Quảng Trị thì có Vĩnh Linh.Còn Linh thì ở trong lòng em thôi!
Vô tình đi đến núi Ngự BìnhAi ngờ mình đã có Bình từ lâu
Quảng Trị mảnh đất anh hùngMột trong số đó điển hình là anh.
Cầm tay em như được ăn nem chả cuốnĐược dựa lưng nàng như uống chén rượu ngon
Chưa đi chưa biết Quy NhơnĐi rồi mới biết “mất hồn” như chơi
Chia sẻ thêm 🌼Thơ Về Hà Tĩnh 🌼 Hay nhất

Tuyển Tập Thơ Vui Về Miền Trung Hài Hước
Tiếp tục bài viết là Tuyển Tập Thơ Vui Về Miền Trung Hài Hước.
Con gái Huế liếc nhìn thì rất nhẹMà anh kia sao đứng cứ run run“Đừng trách em sao lại quá lạnh lùng …Em chỉ sợ …anh lại iu em nữa …”
Gái Huế là gái có thơTao không gái Huế, bơ vơ bàn thờGái Huế thì phải có thơKhông thơ không Huế, thì thơ cái gì
Anh đi công tác Quảng ĐàMáy bay giặc Mỹ bắn phà Sông GianhChân tay anh vẫn nguyên lànhChỉ riêng cần số tan tành khói mây
Bắc thang lên hỏi ông trời.Gái Đà vui tính, chung tình, còn không?
Chưa đi chưa biết Sông HươngĐi rồi mới biết càng thương Sông nhàSông nhà có sẵn cầu phàNếu cần chèo chống thì ta có liền
Chưa đi chưa biết Bà NàĐi rồi mới biết Bà nhà vẫn hơn.Không đi không biết Bà NàĐi thì mới biết cả bà lẫn ông.
Chưa đi chưa biết Huế thươngĐi rồi mới biết cũng thường thế thôiKhác nhau chỉ ở kiểu chơiNó chơi dưới nước, mình chơi trên bờ
Chưa đi chưa biết Xứ HuếĐi qua cũng thấy Huế thường thường thôiHuế Thương thích xuống nước chơiKhách thương khách thích tơi bời resort.
Ca Dao Về Miền Trung Chọn Lọc
Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc những câu Ca Dao Về Miền Trung Chọn Lọc.
Ai vô xứ Huế mà coiSông Hương, núi Ngự, cảnh trời đẹp thay.
Quýt Hương Cần em gửi ra Đồng HớiRuốc Bảo Ninh em chở tới Đông Ba.
Quảng Bình là đất Ô châu,Ai đi đến đó quảy bầu về không.
Anh về Bình Định thăm nhà,Tháng hai trở lại tháng ba cưới nàng.Cưới nàng đôi nón Gò Găng,Xấp lãnh An Thái một khăn trầu nguồn.
Ai mà có tấm quần manh,Thì về đồng Bạch theo anh ngày rày.Đồng Bạch bông tốt đài sây,Khổ công chăm sóc ta might áo quần.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,Đồng Cam xây dựng nhớ ngày năm xưa.Gian nan, cực nhọc, bấy giờ…Công ơn biết mấy cho vừa đừng quên.
An Hành năm bữa một phiên,Gặp cô bán bún nên duyên vợ chồng.
An Nhơn thắng cảnh nhiều nơi,Có chùa Ông Đá nơi này Phương Danh.Nhạn về Cân, Cỏ nhạn ơi,Nhạn nhớ lấy lời chim yến Phương Mai.
Ai về Cổ Lũy cô thôn,Nước sông Trà Khúc sóng dồn tung tăng.
Ai về Bình Định mà coi,Con gái Bình Định bỏ roi, đi quyền.
Núi Bạch Mã hai hàng sau trước,Đất Lộc Trì đẫm nước ướt rồi lại khô.Đường lên Đá Nhảy lô nhô,Như ghềnh nước bạc xô bờ ngày đêm.
Trèo đèo hai mái phân vân,Đêm mơ Hà Tĩnh, dạ ái ân Quảng Bình.
Quảng Nam hay cãi,Quảng Ngãi hay lo ,Bình Định nằm co ,Thừa Thiên ních hết !
A Man núi ngất tầng caoNgó về chợ Giã nao nao can tràngNúi ngăn sao thấy được nàngNhớ ai mặt võ mày vàng nhớ ai?
Ai lên ta nhắn với mình,Đừng quên ngãi cũ, đừng khinh ta nghèo.Đường xa rú rậm cheo leo,Nhớ khi ăn đọt cùng trèo Ba Xanh.
Học trò xứ Quảng ra thi ,Thấy cô gái Huế chân đi không đành .
Anh đi anh nhớ quê nhàNhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tươngNhớ ai dãi nắng dầm sươngNhớ ai tát nước bên đường hôm nao
Ai qua phố Hội chùa CầuĐể thương để nhớ để sầu cho ai
Gió đưa cành trúc la đà,Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà Thọ Xương .
Bãi biển Nha Trang mịn màng, trắng trẻo,Nước trong leo lẻo, gió mát trăng thanh.Đêm đêm thơ thẩn một mình,Đố sao cho khỏi vướng tình nước mây?
Gửi tặng thêm cho bạn 🌷Thơ Về Phú Yên Hay 🌷 hay nhất

Ca Dao Tục Ngữ Có Từ Ngữ Địa Phương Miền Trung
Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ những câu Ca Dao Tục Ngữ Có Từ Ngữ Địa Phương Miền Trung bên dưới.
Đi mô cũng nhớ quê mìnhNhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
Ru em em théc cho muồiĐể mẹ đi chợ mua vôi ăn trầuMua vôi chợ quán chợ CầuMua cau Nam Phổ, mua trầu chợ Dinh.
Chồng chèo thì vợ cũng chèoHai đứa cùng nghèo lại đụng với nhau.
Ngó lên hòn Kẽm đá dừng ,Thương cha nhớ mẹ quá chừng bạn ơi !
Ai mô mộ cảnh ưa thiềnLòng trần dũ sạch nhơn nhơn ra về.
Thân em như cá trong lờHết phương vùng vẫy không biết nhờ nơi đâu.
Đời mô cơ cực như riĐồng Khánh ở giữa, Hàm Nghi hai đầu.
Không đi thì mắc cái eo,Có đi thì sợ cái đèo Quán Cau.
Hòa Đồng lắm lúa nhiều bông,Em về đây kết ngãi cho thong dong nghĩa tình.
Trời mưa cóc nhái chết sầuỄnh ương đi cưới nhái bầu không ưngChàng hiu đứng dựa sau lưngKhều khều móc móc cứ ưng cho rồi.
Đôi ta như chỉ xe đôiKhi săn săn rứa, khi lơi lơi chùng.
Anh về em nắm vạt áo em la làngPhải bỏ chữ thương chữ nhớ giữa đàng cho em.
Đỗi đàng ở dưới lên đây,Tôi không biết thứ chị em bày tôi kêu.Gá lời kêu chị Bốn, chị Ba,Chị Năm, chị Sáu bỏ giọng qua cho đều.Chợ phiên Dinh nẫu họp buổi chiều,Cũng lắm người bán cũng nhiều người mua.
Thương em anh cũng muốn vô,Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.
STT Về Miền Trung Hay Nhất
Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách những câu STT Về Miền Trung Hay Nhất.
- Vẻ đẹp của miền Trung không chỉ ở phong cảnh mà còn nằm ở trong tính cách, khí phách của người dân ở đây. Một sự chất phác, dung dị mà ân cần, thơm thảo nhưng cũng lắm ngang tàng được thể hiện trong cách ứng xử, giao tiếp hàng ngày giữa người với người và với sự đối chọi lại tự nhiên.
- Có lẽ bởi, sinh ra trên dẻo đất nghèo khó, phải hứng chịu nhiều thiên tai nhất trong cả nước nên con người đất này dù có đi đâu về đâu, dù xuôi Nam ngược Bắc vẫn luôn biết vươn lên, vượt trên hết thảy những đau thương để tồn tại.
- Cái khí chất ăn sóng, nói gió của những cư dân miền biển lại cũng góp vào sắc thái tiếng Việt cái mạnh mẽ, cái độ nồng như mang theo cả gió biển và cát nóng khiến người người nghe là phải nhơ nhớ.
- Ngay trong mỗi tâm thức của người dân miền Trung xa xứ cũng vẫn luôn một lòng một dạ nhớ về đất Mẹ thương yêu. Có lẽ, chính ở những nơi mà cuộc sống lo toan bộn bề nhất lại là nơi cho những mầm yêu thương quê hương, tình yêu đất nước nở đóa hoa đẹp nhất.
- Miền Trung là vậy, con người miền Trung là vậy – cứ âm thầm chịu đựng bao khó khăn, bao đau khổ mà chưa một lần thống thiết kêu than, ngay cả cảnh sắc thiên nhiên cũng vẫn cứ đẹp đến nao lòng trong chính sự nghiệt ngã của khí hậu xứ này.
- Dường như niềm hạnh phúc của “con gánh đôi” là chỉ được thấy 2 đầu con gánh được tròn trịa, ấm no? Phải rồi. Bởi thế nên cả nước Việt vẫn luôn hướng về mảnh đất này với tên gọi trìu mến: “miền Trung ruột thịt” mà.
- Đêm nay nghe đài dự báo: miền Trung có mưa. Chỉ bấy nhiêu thôi mà bao ký ức tuổi thơ ùa về, nhớ miên man một vùng quê nơi gió bão chẳng bao giờ buông tha …
Xem ngay chùm 🌼Thơ Về Quảng Trị 🌼45+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Về Quảng Trị

Những Câu Nói Hay Về Miền Trung
Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập Những Câu Nói Hay Về Miền Trung.
- Cứ hễ nhắc tới miền Trung, mỗi người Việt Nam có thể mường tượng ngay ra trong đầu những vùng đất của thiên tai triền miên. Miền đất, nơi mà từ tấm bé cho tới khi lìa đời dường như đều gắn với con chữ nghèo và sớm sương mưa nắng lận đận mưu sinh.
- Đã bao lần miền Trung oằn mình trong những cơn bão dữ cũng là từng ấy lần lặng chìm dưới dòng nước lũ khốc liệt. Đã bao đời cong mình chống chọi trước cái nắng khét lẹt, hanh rát của gió Lào cũng là bấy nhiêu năm nơi đây héo hon, trụi lùi.
- Cái vòng tròn của nhân sinh nơi dải đất này cứ mãi luẩn quẩn, nghiệt ngã là thế. Ấy vậy mà, ít người biết – “Mẹ thiên nhiên” dù có thường xuyên nổi cơn thịnh lộ với “đứa con” miền Trung thì cũng lại rất hào phóng khi ban tặng cho mảnh đất này nhiều cảnh sắc tươi đẹp nhất cả nước.
- Có thể nói, từ Thanh Hóa, Hà Tĩnh cho tới Khánh Hoà đều ẩn chứa trong mình vô vàn những danh lam thắng cảnh tuyệt mỹ, thiên nhiên kì thú làm xao lòng bao người dù chỉ một lần ghé thăm.
- Những bãi biển miền Trung với phong cảnh hoang sơ, không khí trong lành luôn thu hút rất đông khách du lịch trong và ngoài nước đến tham quan, nghỉ dưỡng.
- Những cánh rừng nhiệt đới rậm rạp, xanh tươi hay những ngọn núi cao “chọc trời” cũng là những điểm đến lý thú của dải đất nhỏ hẹp miền Trung.
- Đặc ân mà thiên nhiên ưu ái dành tặng cho eo đất miền Trung còn phải nhắc tới những con sông tươi đẹp chảy qua núi đồi hay vắt ngang giữa lòng thành phố.
- Miền Trung, lũ chồng lên lũ, đau thương nối tiếp đau thương. Và trong biển nước mênh mông đến rợn người đó, có cả ngôi nhà nhỏ của mẹ tôi…